Thấy Diệp Sơ nhìn chăm chăm vào mình, mặt Vệ Bắc đỏ bừng lên, vội vã kéo quần mặc vào, quay sang chỗ cô mắng: “Nhìn gì mà nhìn? Đồ phì!” Diệp Sơ không thèm để ý tới nó, cởi giày ôm A Bảo vào nhà, đứng ở giữa cửa nói với nó: “Mẹ tôi nói, cởi giày xong mới được vào nhà!” “Ai muốn vào nhà mày a!” Vệ Bắc mạnh miệng. Diệp Sơ mở mắt to nhìn nó, không thèm nói lại. Ở bên nhà họ Vệ, Vệ Đông Hải còn đang l bàn bóng bàn giàn tập tạ máy chạy bộ điện iều mạng giữ gìn hình tượng người cha nghiêm khắc vĩ đại, nhìn theo con trai mắng to: “Thằng nhóc thối, mày có bản lĩnh thì cứ trốn đi, đừng về nhà nữa!” Vệ Bắc quay đầu lại làm cái mặt quỷ với ba mình, quăng giày ra, chui vào nhà Diệp Sơ.