Ta thường nghe: NPH Trà Phong đem Ngạo Kiếm Vô Song về Việt Nam cạnh tranh với những game đình đám. Cả vạn người chui rúc ở một sever; Cả trăm người chen chân train ở những bãi train bé tí. Thế mà, những thế lực vẫn cứ dần dần lớn lên bất chấp việc game mới phải lò mò từng bước. Xung quanh chúng ta, hàng ngày đều có những anh hùng trong game xuất thế với set 13, 14... Từ xưa, các siêu nhân game vì niềm đam mê game mà bỏ ăn, giảm ngủ cày game, tạo dựng thế lực game nào chả có?
Ví thử mấy người đó cứ bo bo giữ thân lo cho sức khỏe, túi tiền của mình. Sẽ chẳng có ai tìm hiểu game, hướng dẫn game cũng như tạo ra những trận thư hùng nảy lửa. Sẽ chẳng có cuộc đua tranh, cướp bóc; Sẽ chẳng có những ngày cày cuốc lever, kiếm đồ, cường hóa. Cũng sẽ chẳng có những anh hùng xuất thế, game thủ siêu nhân. Há chẳng phải game sẽ trở nên nhàm chán lắm sao?
Các ngươi vốn là những người có máu chơi game cuồn cuộn trong từng động mạch nhưng lại lười ra diễn đàn game, lên Fan Pết (Fanpage) không hiểu tình hình, nghe những chuyện ấy nửa tin nửa ngờ.
Thôi việc xã hội game trước hãy tạm không bàn. Nay ta lấy chuyện Ngạo Kiếm Vô Song mà nói: Cuồng Sát là bang thế nào? S-Hổ Báo thế lực ra sao vậy mà Cuồng Sát 1 mình cát cứ ở 2 thành lớn không ai xâm phạm là DƯƠNG CHÂU và TƯƠNG DƯƠNG cùng vô vàn những mảnh đất màu mỡ. S-Hổ Báo cũng đường đường chiếm trọn Thành Đô. Omega, Khí Phách cũng đang độc bá Phượng Tường và Biện Kinh hoa lệ...
Huống chi, ta với các ngươi sinh ra từ cái thuở sơ khai VNG đưa Võ Lâm Truyền Kỳ về nước. Lớn lên với bao nỗi bon chen ở đủ các game từ Cửu Long Tranh Bá, Chinh Đồ, Kiếm Thế hay gần đây là Tam Quốc Chí 3D. Lén nhìn các Bang, các tộc khác ngang nhiên cướp tiêu, phá train, cướp boss rồi còn cười khinh khi, đáng ghét.
Ỷ bang lớn, tộc mạnh họ khoe thành quách, map train cùng vô vàn phúc lợi. Mang danh Bá Đạo chúng lạm sát dân tình, bóp chết thị trường bằng những trò đầu cơ bất chính. Thật khác nào chúng ta cày từng đồng, từng cắc nạp game để cúng cho chúng được thỏa mãn đam mê game?
Ta thường đến bữa ăn thêm, nửa đêm ngon giấc. Ruột đau như cắt, nước mắt gần tràn mà căm tức rằng chưa PK, cướp tiêu, phá train, cướp boss của Quân Thù. Dẫu cho ngày mai ta có phải dậy trễ đi làm do đêm làm nhiệm vụ, vợ chửi ta vì mải ôm máy tính không chịu bế con ta cũng nguyện cam lòng... (Còn nữa)
=============
Bài viết mang tính trào phúng, thư giãn thôi chứ không có gì khác nhá. AE hướng ứng mai mình post phần 2...
Phần 2 sẽ có vào ngày mai nếu không bị ném ghạch quá nhiều!