-Tên Tài Khoản: chuotvotinh
-Tên Nhân Vật: Nhung♥NhiNhi
-Tên Sever: Phi Hổ
-Email liên hệ:
chuot_votinh_96@yahoo.com
Xin phép được kể câu chuyện:
Vào một hôm, trời bắt đầu sẩm tối, Nguyệt Lão vào dinh thự của mình cầm lấy hũ rượu Nữ Nhi Hồng mà ông ngâm suốt 2000 năm ông không dám động vào dù chỉ là mút mát vài giọt. Mà lạ thạy hôm nay thấy thấy ông lấy ra uống, Một lúc sau ông chạy ra chỗ Hồng Nương than phiền: Chưa bao giờ tôi thấy đời tôi trong vài năm nay lại nhạt nhẽo thế này...
Hồng Nương nói: của lạ thật, đường đường là một người xe duyên trốn nhân gian, truyện vui chưa hết mà sao ông buồn được. Tôi mới là buồn đây này...
Nguyệt Lão: Bà không biết đó thôi, vài năm nay tôi xe duyên cho khắp chốn nhân gian, mà chả thấy cặp cặp đôi đôi nào thành lứa . toàn tan tác hết ra không à. Mà bà vì chuyện gì mà buồn?? Không lẽ.... thất tình chăng
Hồng nương tỏ ra tức giận: Thất cái đầu ông ý mà thất, vì ông mà tôi buồn đó
Nguyệt Lão suy ngẫm: không lẽ bà ấy thích mình rồi
. không được phải dứt khoát mọi chuyện luôn không thì mất uy danh của mình mất
Nguyệt nương đoán được ổng hiểu lầm mình liền quát to: ông đừng có mà nghĩ bậy bạ nhé, vì ông không mai không mối được cho họ. nên hàng hóa của tôi ế ấm hết trơn rồi đây này.Ông liệu tính sao thì tính 1 năm phải cho tôi vài đôi kết hôn chứ không tôi bốc cám ăn mất
. không thì ông cứ liệu bà hàng xóm này đấy
Nguyệt lão buồn bã lại thêm chút nản lòng: có lẽ chắc tôi xin đổi nghề mất thôi
Hồng Nương hỏi: Thế ông định đổi nghề gì??? có cho tôi theo với được không??
Nguyệt lão: Tôi đi làm xe ôm( xa phu) bà có đi nổi không
Hồng nương cảm thấy buồn bã nói với giọng chán nản: thôi tôi sức đâu mà đi. ông đi mình đi tôi làm cái nghề này 1 đám chắc đủ sống vài năm rồi
Nguyệt lão: vậy tôi sắp xếp đi luôn đây. Bái Bai bà hàng xóm nhé!
nói rồi ông ra đi có lời từ biệt. và không ngoảnh mặt lại.
___________Hết__________