Hiện kết quả từ 1 tới 2 của 2
  1. #1

    Mặc định Tham Gia Hư Cấu Ngoại Truyện ( KiếmMa )

    - Tên Tài Khoảng : lecaoduy
    - Tên Nhân Vật : 1StKiếmMa
    - Tên Máy Chủ : Huyết Long
    - Email Liên Hệ : Kens.2k12@yahoo.com
    -Tại Trường Bạch Sơn , tại đỉnh kiếm tượng trời trong xanh vạn dặm, mây trắng xếp thành tầng lớp, cuồn cuộn như ngàn vạn con sóng bạc đầu vỗ quanh sườn núi.
    Nam nhân vận bạch y đứng trên ngọn Kim Đỉnh như cây ngọc trong gió đông. Tóc buông xõa, vờn bay nhè nhẹ cùng những bông tuyết trắng tinh, đôi mắt nhìn xuống biển mây trùng trùng không chớp.
    Gió đột nhiên thổi mạnh làm vạt áo rũ phành phạch, bụi tuyết cuốn mù quanh thân khiến nam nhân buông một tiếng thở dài:
    -Hắn đã đến rồi!
    Từ dưới sườn núi phủ tuyết, biển mây đột ngột bị xé rách một khoảng vì khối tuyết trắng cuốn ngược lên đỉnh với tốc độ cực nhanh. Khối tuyết ấy khi đến cận đỉnh núi thì lộ ra một thân người cũng vận đồ trắng tinh, tóc bay thẳng ra sau như có người nắm kéo, cước lực mờ ảo tựa như bánh xe ngựa xoay nhanh. Mới thấy rẽ mây đó, giờ đã tiến lên gần đỉnh rồi.
    - "Ma ảnh mê tung" danh bất hư truyền! Thuật khinh công vượt ta một mức.
    Nam nhân vừa nói dứt câu thì bạch y nhân kia đã dừng chân ngay trước mặt chàng.
    Gió ngưng thổi, bụi tuyết quấn quanh thân kẻ ấy.
    - Ngươi đến sớm hơn ta nghĩ! – Bạch y nhân lên tiếng trước.
    -Ta hiện tại đang ngắm Phật quang.
    Nam nhân hờ hững trong khi đưa mắt nhìn ra khoảng không xa xa, nơi đó đang hiển hiện cầu vồng bảy sắc rực rỡ như hào quang của Phổ Hiền bồ tát hiển linh.
    Bạch y nhân không để mắt tới hiện tượng kỳ mĩ ấy. Giọng hắn lạnh tanh:
    - Ta lên đây để tử chiến với ngươi chứ không phải ngắm cảnh.
    Nam nhân thinh lặng một chút, sau thở dài rồi xoay chậm người, mắt nhìn kẻ mới đến:
    - Không phải cuộc so tài ư?
    - Đã không phải!
    - Vì cô nương ấy?
    - Ta vì nàng!
    -Vì nàng! - Nam nhân cười khẽ - Vì muốn ta chết mà cô nương ấy dâng hiến tấm thân của mình cho KiếmMa. Xem ra, cô nương ấy đã không thể chờ đợi thêm ngày nào nữa rồi.
    Nói đến đây, đột nhiên ánh mắt của nam nhân loé tia sắc lạnh:
    - Kẻ nào đến tìm ta vì cô nương ấy chỉ có con đường chết. Dù là Kiếm Ma cũng không ngoại lệ! Xuất chiêu đi!
    Không một tiếng thét hay lời cảnh báo. Ngay khi nam nhân dứt câu thì Bạch y nhân, kẻ được gọi là KiếmMa đã xuất chiêu.
    Nam nhân vận hết mục lực, nhãn quang như điện, rọi vào tay cầm kiếm của địch thủ, nhưng rồi chỉ thấy bàn tay ấy lay động, ngay lập tức đã cảm nhận luồng sát kiếm bắn tới mi tâm của mình.
    Luồng sát kiếm từ Quỷ Kiếm phóng ra không lạnh như băng tuyết nhưng lại có thể khiến toàn thân nam nhân tựa như đóng băng trong một phút. Chỉ một phút cũng đủ để cảm nhận đôi mắt của tử thần nhìn vào mình.

    KiếmMa xuất kiếm như vô hình. Giới võ lâm cao thủ đồn rằng, dù đứng ngoài cuộc chiến và vận hết nhãn lực tinh tường của mình nhưng chưa cao thủ nào nhìn thấy thủ pháp xuất kiếm của hắn. Họ không nhìn ra được chỉ bởi vì kiếm hắn xuất ra quá nhanh mà thôi. Nhanh tới mức, chỉ có thể dùng hai từ "Ma Ảnh" để cảnh báo những ai muốn thử kiếm với kẻ đến từ đất Lưu Uy này. Hắn chỉ mới xuất hiện tại Ngạo Kiếm Vô Song hai tháng nhưng đã khiến vô số tay kiếm lừng danh giang hồ bỏ mạng ngay khi họ còn chưa kịp rút kiếm khỏi vỏ.

    Không ai biết tên của hắn, kiếm của hắn xuất thân từ Hoa Sơn, kiếm pháp cũng thuộc về Hoa Sơn và ngay cả bộ pháp cũng thế , nhưng chưa một ai từng biết về thân thế của hắn. Để nói về hắn, kể về hắn thì có kẻ gọi hắn là Kiếm Ma, có người gọi hắn là Ma Ảnh Mê Tung.
    Trong cuộc chiến sinh tử lần này, KiếmMa chỉ muốn xuất ra một kiếm duy nhất như mọi khi, vì vậy kiếm của hắn điểm thẳng tới trán địch thủ ngay khi ngón tay của địch thủ chạm vào chuôi kiếm.
    Kiếm chiêu nhất sát của KiếmMa tưởng đã kết thúc cuộc đấu nhưng không ngờ nam nhân vẫn chặn được mũi kiếm của hắn.
    Hai luồng nhãn quang rọi vào nhau, uy lực như tia sét.
    Nam nhân bây giờ mới chứng thực được thủ pháp xuất kiếm của KiếmMa ghê khiếp đến chừng nào. Nếu chẳng phải chân đã lui một bước trước khi hắn xuất kiếm thì đã không đủ thời gian để đưa bản kiếm lên chặn mũi kiếm của hắn rồi.
    KiếmMa mất gần ba mươi năm luyện tốc độ xuất kiếm. Hắn cho rằng, mọi loại kiếm pháp dù uy lực đến mức nào chăng nữa cũng sẽ trở nên vô dụng nếu xuất chiêu chậm hơn sát chiêu của hắn. Kiếm trong tay hắn không trọng sự hoa mỹ, không cần chiêu pháp cầu kỳ như tên gọi mà chỉ cần biết xuất ra nhanh hay chậm, mũi kiếm nhắm vào tim, vào cổ hay giữa trán mà thôi. Kiếm của hắn xuất chậm nhất khi hắn nhắm vào trán địch thủ. Chậm nhưng khiến kẻ trúng kiếm chết ngay tức khắc. Còn khi mũi kiếm của hắn nhắm vào cổ thì tốc độ sẽ nhanh hơn một cấp nhưng thời gian để kẻ trúng kiếm chết sẽ chậm hơn, còn như nhắm vào tim thì tốc độ kiếm của hắn nhanh đến mức hắn tin không còn ai có thể thoát được một khi hắn xuất kiếm.
    Chưa từng có cao thủ nào bị kiếm của Quỷ Kiếm xuyên tim, và duy nhất tới bây giờ chỉ có Thương Thần Ngự Ảnh chết vì vết kiếm đâm trên cổ. Đó cũng xem như là Ngự Ảnh, đệ nhất Thương Thủ của Thiên Vương Bang, đã được KiếmMa xem trọng bản lĩnh lắm rồi.

    Nói như vậy thì đối với nam nhân trước mặt, ngay từ đầu KiếmMa đã đánh giá thấp hơn cả Thương Thần Ngự Ảnh.
    Một chiêu không giết được địch thủ, KiếmMa đanh mặt, toàn thân bỗng như phân nhỏ, hoà vào với màu trắng của tuyết. Khi nhân ảnh mờ đi thì cũng là lúc nam nhân cảm nhận nơi cổ mình đang có mũi kiếm dí tới.
    Không có khái niệm kiếm chiêu mà chỉ còn ý niệm tránh thoát khỏi mũi kiếm đang lấn tới cổ. Nam nhân dù di chuyển cực nhanh, kiếm tạo thành tấm khiên hào quang nhưng chỉ có thể cản mũi kiếm của đối phương ấn sát tới cổ chứ không thể buộc đối phương thu kiếm.
    Hàng loạt tiếng "tinh tinh" thoát ra đinh tai nhức óc khi mũi kiếm và bản kiếm ẩn chứa nội lực cực điểm của cả hai đối thủ chạm phải nhau. Một bên đâm kiếm như mưa sa, một bên múa kiếm thủ kín như tầng mây bạc. Trong thời gian vài phút thì KiếmMa đã thu kiếm về. Tuy kiếm ảnh đã tắt lịm nhưng thanh âm của kiếm va chạm nhau vẫn còn ngân dài trong không gian.
    Nam nhân đứng lặng, thanh kiếm sáng loà lấm tấm từng giọt máu sẫm. Máu không phải của địch thủ mà là của chàng ta. Máu từ trên vai, hai bên ngực, hai cánh tay, từ hông, lưng đều đang thấm ra ngoài áo trắng, chảy loang cả kiếm và rơi xuống mặt tuyết càng lúc càng nhiều, càng nhanh.
    - Cổ không bị thủng nhưng đổi lại bằng mười ba vết thương trên thân thể. Kiếm chiêu nhanh đấy!
    Nam nhân nói rồi vung tay tự điểm huyệt cầm máu cho mình.
    KiếmMa đứng lặng, mắt nhìn nam nhân một hồi sau mới nói chậm:
    - Từ khi xuất đạo đến nay, để hạ sát địch thủ ta chưa từng phải xuất kiếm hai lần. Thật không ngờ lần này đã phải xuất kiếm tới lần thứ mười bốn. Ngươi quả không hổ danh đệ nhất sát thủ kiếm.
    - Đã hơn một tháng cầm kiếm truy sát cao thủ giang hồ, dưới kiếm của ta có vô số kẻ chẳng ra gì vong mạng. Trong đó có mười tám kẻ nổi danh giang hồ đã vì cô nương ấy mà tìm đến ta. Kết cục thì ngươi chắc biết rồi, ta nghĩ ngươi là kẻ thứ mười chín!
    - Tại sao nàng lại muốn ngươi chết?
    - Cô nương ấy không nói cho người biết ư?
    - Không! - KiếmMa lắc đầu - Ta muốn biết lý do đó!
    -Lý do ư? Hơn mười năm trước, ta giết chết cha mẹ của cô nương ấy.
    KiếmMa gật đầu:
    -Ta không hiểu tại sao ngươi chẳng những không giết nàng mà còn đưa nàng đi theo ngươi, truyền dạy cả tuyệt nghệ của ngươi cho nàng.
    -Vì ta muốn sống trong cảm giác cận kề cái chết. Liên Hoa trong mười năm qua đã tìm đủ mọi cách giết ta nhưng không được. Đổi lại, ta càng ngày càng trở nên khó giết hơn đối với những người muốn ta chết.
    - Ta hiểu! Ngươi vì không muốn chết bởi chất độc nên hơn hai mươi năm nay đã hấp thụ hơn một ngàn loại độc. Ngươi làm sát thủ nhưng không muốn chết dưới tay của sát thủ nên dùng cách sống cận kề cái chết để luyện bản lĩnh cầu sống. Phương pháp "dĩ độc công độc" của ngươi bấy nay đã giúp ngươi trở thành một kẻ khó giết nhất võ lâm.
    -Nhưng ta e rằng, lần này ta đã thất bại.
    -Ngươi mất tự tin rồi ư?
    -Ta mất tự tin bởi vì ta vừa nhận ra, hơn một ngàn loại độc tẩm trên thân thể của ta đã bị hoá giải. Máu của ta đang chảy xuống tuyết ...Đột nhiên lại tanh tưởi khác thường.
    Quỷ Kiếm nghe nam nhân nói vậy thì nhìn lại thanh kiếm của mình rồi lạnh lùng:
    -Lần này ta phải nhắm kiếm vào tim ngươi! Thật tiếc cho ngươi và cho cả ta, bởi vì sau này, ta sẽ không còn gặp một địch thủ nào xứng tầm như ngươi nữa.
    -Ta vẫn là một kẻ khó chết!
    Nói dứt, nam nhân lấy ra tấm khăn trắng, gấp làm đôi rồi cột trên đầu che đôi mắt và cả đôi tai. Làm xong thì nói chậm:
    -Phương pháp của ta vẫn là phương pháp cận kề cái chết.
    Thấy đối phương cột khăn che mắt và tai, KiếmMa cười nhạt, nhủ thầm: Xưa nay ai cũng nghĩ, ý niệm sinh khí lực, xuất chiêu pháp, nhưng rồi ta dùng 'chiêu' diệt 'ý' đã khiến hắn không tin 'ý niệm' là nhanh nhất nữa. Để đối phó kiếm chiêu của ta, hắn dùng cách bịt tai, bịt mắt để cho 'khí' của hắn làm chủ. Hắn muốn dùng 'khí' để diệt chiêu của ta ư? Phương pháp cận kề cái chết.
    Tốt lắm! Ta muốn xem 'khí' của hắn diệt 'chiêu' của ta thế nào".

  2. #2

    Mặc định Re: Tham Gia Hư Cấu Ngoại Truyện ( KiếmMa )

    Đả đọc Like like like like like like ..... hụt

 

 

Tag bài viết

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình
  •